Diễn viên Hồng Hạnh trò chuyện cùng Báo StarPress về chặng đường hơn 30 năm làm nghề diễn viên của mình, từ khi bén duyên với nghề khi chỉ mới 15 tuổi, trải qua nhiều bộ phim và nhiều vở kịch tới một diễn viên mang trong mình đầy kinh nghiệm và đầy tâm huyết với nghề.
Diễn viên Hồng Hạnh, tên thật là Nguyễn Hồng Hạnh, sinh năm 1975 tại Hà Nội. Là một diễn viên gạo cội và có nhiều kinh nghiệm trong ngành diễn xuất, đến với buổi phỏng vấn hôm nay, diễn viên Hồng Hạnh đã chia sẻ về hành trình gắn bó với nghề của mình.
Cơ duyên nào đã đưa cô đến với sự nghiệp diễn xuất của mình vậy ạ?
Rất ít khi mình chia sẻ điều này với ai. Vào một ngày mùa hè năm mình học lớp 10, khoảng những năm 90, mình có xem được một mẩu tin trên TV thấy Nhà hát Tuổi trẻ tuyển sinh và cứ thế mình quyết định xách cặp, đạp xe tới đó vậy mà may mắn thế nào mình lại đỗ đầu khoá kịch 4 của Nhà hát năm ấy. Nói đến cơ duyên, mình thực sự trước tiên phải gửi lời cảm ơn đến NSƯT Quốc Toàn – Giám đốc Nhà hát kịch Hà Nội, là người đã hướng cho mình đi theo nghề và NSND Anh Tú. Họ là những người đã mang lại những cảm xúc và ấn tượng sâu sắc đặc biệt để mình quyết định lựa chọn theo nghề diễn viên.
Báo StarPress đã được theo dõi một số vai diễn của cô, đó đều là những vai diễn rất hay và thu hút. Theo cô thì để có thể có hoàn thiện thành công được những vai diễn đó thì phải cần có yếu tố gì ạ?
Với mình yếu tố thành công lớn nhất cho một vai diễn đó chính là hành động. Một người diễn viên trong sân khấu phải có hành động bên trong và bên ngoài. Bên trong đó là chính là “tiền đài từ”, mình phải hiểu thấu đáo vai diễn của mình để mình có thể từ đó sinh ra hành động. Đặc biệt là hành động bên trong, người nghệ sĩ phải luôn luôn hành động thế nào để làm nên được vai diễn. Ngoài ra thì cũng phải có cả yếu tố xúc cảm của người diễn viên, đó là điều vô cùng quan trọng, phải hiểu, phải thấu, phải đặt mình vào vai diễn, hiểu rõ được tâm lý, trạng thái của nhân vật và biến nó thành hành động của mình.
Theo như tìm hiểu và biết cô từ lâu, Báo StarPress được biết rằng cô không chỉ là một người diễn viên trên sân khấu, cô còn là một người diễn viên trên truyền hình, đóng không ít những bộ phim. Với kinh nghiệm diễn xuất của mình, cô cảm thấy việc diễn trên sân khấu hay diễn trên màn ảnh sẽ khó hơn ạ?
Thực ra khó có thể so sánh, cả hai đều có những cái khó riêng. Nếu diễn trên sân khấu, ta sẽ phải nuôi dưỡng và gìn giữ cảm xúc nhân vật xuyên suốt trong 2 tiếng không ngừng nghỉ, thậm chí là hơn. Đã có những lần mình đứng trên sân khấu diễn với những trang lời thoại rất dài, mình phải đứng diễn thoại liên tục, chỉ được nghỉ 10 đến 15 phút mỗi lần, thì cái khó chính là phải làm sao để nuôi được cảm xúc và sống trọn vẹn trong khoảng thời gian đó, như vậy mới hoàn thiện được vai diễn.
Còn diễn phim truyền hình thì mình lại phải chạy cảm xúc theo phân đoạn, từ ánh mắt, cử chỉ, điệu bộ nhỏ như nhếch mép hay cười. Lúc ấy, mình phải nuôi cảm xúc theo cái mà đạo diễn yêu cầu. Và dù cái khó khăn khác nhau nhưng cả hai đều rất cần đến cảm xúc thì mới có thể đưa được sự chân thật nhất tới cho người xem.
Ngày nay có rất nhiều những bạn trẻ mong muốn được trở thành diễn viên, cô có lời khuyên nào dành cho các bạn trẻ ấy không ạ?
Nhắc đến lời khuyên thì có lẽ mình phải quay lại với chính những đứa con của mình trước. Con gái lớn của mình rất thích làm diễn viên nhưng ngay từ khi bạn ấy còn bé, mình đã cấm ngay ý định theo đuổi nghề diễn này bởi vì thực sự cái nghề này rất là vất vả.
Đây là một nghề vô cùng vinh quang nhưng cũng không kém phần cay đắng. Ở đỉnh cao nghề nghiệp thì sẽ được mọi người tung hô rồi khen ngợi rồi là những tràng pháo tay. Nhưng khi mà mình đến trườn dốc phía bên kia, khi đã có tuổi hoặc là có những vai diễn không được thành công thì sẽ chẳng có ai biết đến, đó là nỗi niềm mà chẳng có người diễn viên nào muốn gặp phải. Mình rất yêu con mình nên mình không muốn chúng phải theo nghề này rồi lại thất vọng từ bỏ.
Cơ mà đến bây giờ, khi mình đã 50 tuổi rồi, mình lại có những suy nghĩ khác, suy nghĩ mới. Mình không nên ngăn cản ước mơ của các con mình hay bất cứ ai. Rồi mình cũng khuyến khích các bạn trẻ nên theo nghề. Dù là nghề nào đi nữa, bác sĩ, giáo viên hay công nhân đi nữa đều là những nghề đáng quý. Nghề làm diễn viên cũng vậy, cũng đáng quý và cũng cần sự cố gắng, sự chăm chỉ không ngừng nghỉ.
Nghề nào cũng có cái khắc nghiệt của nó. Đối với nghề diễn viên, sự thật phũ phàng thì cứ 30 người thì có tới 27 người bỏ nghề vì hai chữ “mưu sinh”, những người trụ lại được là những người có trong mình sự đam mê hết mình, yêu nghề hết mình và thậm chí là sống chết với nghề. Chỉ có hai chữ “đam mê” mới có thể giúp mình gắn bó được với nghề.
Những diễn viên nổi tiếng khác mà chúng ta thấy như Nghệ sĩ Xuân Bắc, Nghệ sĩ Vân Dung, Nghệ sĩ Quang Thắng… là những người đã vô cùng tâm huyết và đam mê với nghề. Và để có thể trụ vững và thành công được như bây giờ thì họ cũng đã phải trả những cái giá rất đắt, đó là sức khoẻ, là tâm trí, họ phải lao động miệt mài ngày đêm không nghỉ. Họ là những nghệ sĩ chân chính.
Vậy nên các bạn trẻ muốn theo nghề diễn viên này thì mình vẫn rất ủng hộ và khuyên chân thành các bạn hãy luôn mang cho mình hai chữ “đam mê”, phải thật sự đam mê, thật sự muốn hy sinh và gắn bó. Nếu không làm được thì đừng cố gắng phí hoài thời gian và tuổi trẻ của bản thân. Người ta có câu “Sinh nghề tử nghiệp”, khi đã theo nghề này rồi thì khó bỏ lắm. Giờ mình vẫn phải kinh doanh thêm để tiếp tục nuôi sống bản thân và gia đình nhưng mình không thể bỏ cái nghề diễn viên này được, khó lắm!
Xin chân thành cảm ơn những chia sẻ từ diễn viên Hồng Hạnh!